Bức Landscape after Wang Ximeng được giới thiệu trong phiên "Fine Chinese Paintings" của Sotheby's hôm 30/4 với mức giá khởi điểm 40 triệu HKD (5,1 triệu USD). Sau 18 phút với hơn 50 lượt ra giá, tranh được một nhà sưu tập châu Á mua ở mức 370.495.000 HKD (47,2 triệu USD). Con số này phá vỡ kỷ lục đấu giá của Trương Đại Thiên, trở thành tác phẩm tranh và thư pháp Trung Quốc có giá cao nhất mọi thời của Sotheby's.
Thiên lý giang sơn là tác phẩm duy nhất được lưu truyền của họa sĩ Vương Hy Mạnh thời Bắc Tống, hiện trưng bày tại Bảo tàng Cố Cung ở Bắc Kinh. Tranh dài 12 m, mô tả cảnh sông núi, phong cảnh tráng lệ. Tháng 1-2/1948, Trương Đại Thiên sống trong chùa Chiêu Giác ở Thành Đô và vẽ bức tranh dựa trên kiệt tác của Vương Hy Mạnh. Khi đó, Đại Thiên có bút lực tuyệt vời, đang ở đỉnh cao trong việc tạo ra những bức tranh phong cảnh truyền thống công phu và tỉ mỉ.
Trên Thevalue, Diệp Trác Mẫn - đứng đầu bộ môn Thư pháp và Hội họa Hiện đại Trung Quốc của Sotheby's - nhận định dù sáng tác của Trương Đại Thiên được gọi là "nhái", thực chất tác giả "mượn đề tài để kể chuyện của mình".
Tác phẩm của Vương Hy Mạnh bề ngang 12 m, áp dụng phối cảnh phân tán ba điểm, khắc họa cảnh sông núi nghìn dặm. Trong khi tranh của Đại Thiên thay đổi thành bố cục thẳng đứng, lấy bối cảnh hai bên bờ sông, tiền cảnh lớn khiến người xem như đang nhìn về núi xa, cảnh đẹp trong tranh càng lộ vẻ xa xăm, rộng lớn.
Trương Đại Thiên loại bỏ những dãy núi trùng điệp mang tính biểu tượng của bản gốc, thay vào đó sử dụng khung cảnh trải dài thường thấy trong tranh phong cảnh Giang Nam, cũng như phong cách của danh họa Đổng Nguyên. Bên dòng sông uốn lượn, dưới những tán cây cổ thụ, hai học giả cùng người hầu đi dạo. Trên mỏm đất bên trái, một người đứng phóng tầm mắt ra xa, nơi có những con sóng xanh nối tiếp nhau, một chiếc thuyền buồm và đàn chim nơi chân trời. Nhân vật được đưa vào tranh một cách khéo léo nhằm thu hút sự chú ý của người xem. Bố cục tạo ra không gian thư thái và yên bình, làm nổi bật sự bao la, vô tận của sông núi.
Tranh gốc là phong cảnh màu xanh lục và lam sẫm, Trương Đại Thiên thêm màu vàng và xanh lam. Đường chân trời, mặt núi và sườn dốc - những nơi có màu đất, được phủ một lớp màu vàng đậm tính trang trí. Cách vẽ được cho là phá vỡ phong cách của Vương Hy Mạnh ở triều đại Bắc Tống, đến gần hơn các phong cảnh vàng và xanh của thời nhà Đường.
Khi vẽ những gợn sóng nước, Vương Hy Mạnh chỉ dùng mực để phác thảo, trong khi Đại Thiên thêm những đường vàng lạnh trên những nét mực tạo cảm giác lấp lánh.